Cơn mưa ngày đông dội xuống Trại giam Xuân Nguyên làm cho người ta tê tái. Nhưng có lẽ, đối với người đàn bà này thì càng cô đơn hơn....
Người ta nói rằng "hổ dữ không ăn thịt con" nhưng có những người phụ nữ này còn ác hơn cả thú dữ. Chỉ vì cần tiền để về sống với người tình mà Nguyễn Thị Quyên, SN 1971, trú tại xã Hạp Lĩnh, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh đã xuống tay sát hại con đẻ. Để rồi khi đối mặt với cái án chung thân sau song sắt trại giam, Quyên mới đau đớn nhận ra tội ác của mình…
Cơn mưa ngày đông dội xuống Trại giam Xuân Nguyên làm cho người ta tê tái. Nhưng có lẽ, đối với người đàn bà này thì càng cô đơn hơn. Ngoài mức án chung thân mà Quyên đang phải chấp hành thì trong lòng thị còn một bản án lương tâm không thể xóa nhòa.
Người đàn bà lẳng lơ…Quyên là con thứ 2 trong gia đình có 5 chị em ở xã Hạp Lĩnh, tỉnh Bắc Ninh. Tuổi thơ của cô cũng như bao đứa trẻ cùng trang lứa, nhưng vì gia đình đông anh em, cả 7 miệng ăn phụ thuộc vào vài sào ruộng khoán. Chính vì vậy mà học chưa hết lớp 5, Quyên đã nghỉ học rồi theo những người chị trong gia đình bắt ốc mò cua kiếm thêm thu nhập, cải thiện đời sống cho cả cái gia đình ấy sống qua ngày. Cuộc sống tuy nghèo, nhưng tuổi thơ của cô cũng có sự ấm áp của gia đình. Cuộc sống ngày qua ngày ấy đối với chị em Quyên cứ thế trôi đi, cho đến năm 1990, ở cái tuổi 20, duyên phận đã đưa đẩy cho cô đến với người thanh niên Nguyễn Văn Hòa, ở xã Khắc Niệm. Họ quen nhau trong một buổi hội làng và chưa đầy hai tháng sau khi quen nhau, họ đã trở thành vợ chồng trong niềm vui chung của hai bên họ hàng, nội ngoại. Nhưng ngay từ ngày đầu về chung sống, Quyên đã nhận ra mình có quá nhiều điểm khác biệt mà không thể hòa hợp được với chồng. Chồng cô cũng vậy, khi mới về chung sống, anh đã phát hiện ra Quyên có những mối quan hệ không lành mạnh. Chính vì vậy, dù mới cưới nhau nhưng cuộc sống của vợ chồng Quyên thường xuyên xảy ra những bữa "cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt". Thế rồi, chỉ chưa đầy sáu tháng, vợ chồng Quyên phải đưa nhau ra tòa và đường ai người ấy đi. Khăn gói về tá túc nhà mẹ đẻ, Quyên tiếp tục trượt dài trong những mối tình chớp nhoáng. Để rồi, đến năm 1994, mang bầu mà chẳng biết cha đứa trẻ là ai. Đứa trẻ được sinh ra trong bao khó nhọc, tủi hổ và cô đã đặt tên con là Nguyễn Hữu Thanh.
Từ khi có con, Quyên thay đổi tính nết, sống trầm hơn... Lúc đó, ai cũng nghĩ rằng cô đã nhận ra cái sai của chính mình sống tu tỉnh hơn để chăm cho đứa con lớn khôn. Sau khi sinh con, Quyên đã chuyển nghề. Cô bắt đầu dậy sớm hơn và lên chợ huyện mua mớ rau, con cá đem về chợ ở vùng quê nơi cô sinh sống để bán, kiếm kế sinh nhai. Thấy con gái có vẻ tu chí làm ăn nên cha mẹ Quyên đã bàn nhau mua cho mẹ con cô mảnh đất ở gần nhà. Điều đó cũng nhanh chóng trở thành hiện thực khi bố mẹ cho đất và các chị, các em ai cũng thương tình cho cuộc sống côi cút của mẹ con Quyên, mỗi người góp thêm một ít. Người thì góp công, người thì góp gạo, tiền bạc để xây cất lên ngôi nhà ba gian khang trang cho mẹ con Quyên ở.
Tưởng rằng có nhà, có con, Quyên sẽ chuyên tâm làm ăn nuôi con đến hết cuộc đời. Nào ngờ, 7 năm sau đó, Quyên lại phải lòng người đàn ông hơn cô cả chục tuổi, đã có vợ và ba con. Có người đàn ông mới, Quyên đã gửi con cho mẹ đẻ chăm sóc và theo chân ông ta sống không hôn thú. Tình cảnh "mẹ ghẻ, con chồng" khiến cho cuộc sống của Quyên tiếp tục có những sóng gió. Nhưng không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà khi về chung sống với người đàn ông mới chưa đầy hai năm thì Quyên cứ nằng nặc đòi bán mảnh đất mà cha mẹ cô đã xây cho riêng hai mẹ con. Không được cha mẹ đồng ý, Quyên nổi đóa, không ít lần nghe người tình xui về nhà gây chuyện với cha mẹ...
Oan nghiệtNgười đàn bà nhẫn tâm sát hại con đẻ.
Khoảng 6g sáng ngày 26-10-2003, cháu Nguyễn Văn Đoàn, trú tại thôn Tiên Xá, xã Hạp Lĩnh, tỉnh Bắc Ninh đi học qua vũng nước sâu của thôn thì bàng hoàng phát hiện một xác trẻ em. Nạn nhân chính là cháu Thanh, con của Quyên. Nguyên nhân chết của nạn nhân được xác định là bị ngạt nước. Ban đầu, người dân cứ ngỡ rằng, cháu bé bị trượt chân ngã xuống nước dẫn đến tử vong. Tuy nhiên, CQCA thấy có nhiều biểu hiện không bình thường. Bởi theo bà Trần Thị Ân, bà ngoại của cháu Thanh thì thời gian gần đó, mẹ đẻ của cháu bé có nhiều mâu thuẫn với gia đình, bắt đầu từ khi ông bà chính thức cho đứa cháu thừa kế mảnh đất ở chân núi Và, thôn Tiên Xá, xã Hạp Lĩnh. Do không có quyền bán mảnh đất này, Quyên đã cãi nhau kịch liệt với mẹ đẻ rồi đuổi bà ra khỏi nhà mình. Đến tối 24-10-2003, Quyên đột nhiên về nhà bà tìm con và nói rằng không thấy cháu về. Mặc dù đã thông tin tìm kiếm cả trên loa phát thanh xã nhưng mãi đến sáng 26-10 mới có người tìm thấy xác cháu Thanh trong vực nước phía sau nhà Quyên.
Nghi ngờ cái chết của cháu bé có liên quan đến người mẹ nên CQCA đã triệu tập Quyên. Tuy nhiên, cô ta một mực chối tội. Chỉ đến khi kết luận pháp y phát hiện trong nội tạng cháu bé có thành phần của thuốc ngủ, Quyên mới cúi đầu nhận tội và khai nhận đã gây ra cái chết oan nghiệt cho đứa con mang nặng đẻ đau chỉ vì cha mẹ không cho bán đất.
Trước đó, khoảng 9g sáng 24-10-2003, Quyên đã ra quầy tân dược mua một vỉ thuốc ngủ Rotundin (loại 10 viên) mang về nhà. Đến khoảng 19g cùng ngày, Quyên ép đứa con trai của mình uống hết những viên thuốc trên. Một lúc sau, khi thấy đứa con trai của mình đang ngấm thuốc ngủ, thị đã vác cháu Thanh đi ra ngoài. Khi đi đến một vũng nước sâu phía sau nhà, Quyên đã ném cháu bé xuống nước khiến cho cháu Thanh chìm hẳn. Sau đó, thị đi về nhà và chạy sang nhà cha mẹ đẻ bù lu bù loa là cháu Thanh bị mất tích.
Nhận mức án chung thân cho hành vi mất hết nhân tính của mình, Quyên mới thấm thía cái giá phải trả là quá lớn. Nhưng thế vẫn chưa là gì so với bản án lương tâm mà thị đang phải chịu. Người đàn ông mà Quyên tưởng rằng sẽ gắn bó với thị cả cuộc đời đã bỏ chạy khỏi bàn tay tội lỗi của thị, niềm hy vọng cuối cùng của cuộc đời Quyên cũng đã vĩnh viễn ra đi dưới bàn tay ác thú của thị…